Yêu và được tha
Thứ Năm Tuần XXIV Mùa Thường Niên
Lời Chúa:
Lc 7,36-5036 Một hôm, có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn. 37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. 38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.
B- Suy gẫm (...nẩy mầm)1. Cô gái này dạy tôi nhiều điều về sự sám hối:
- Sám hối không phải chỉ là một tâm tình kín đáo che giấu bên trong không cho ai biết. Đôi khi, nếu cần cũng phải bày tỏ bên ngoài.
- Khi bày tỏ, không nên ngại xấu hổ, sợ dư luận, sợ tốn kém. Những xấu hổ, dư luận và tốn kém ấy cũng chính là cách tôi phải chịu để đền tội
0 nhận xét:
Đăng nhận xét